Vậy là hôm nay đã là ngày 5 trong chuỗi ngày dính dương tính với covid-19 của mình. Vì các triệu chứng thì vẫn như những ngày đầu ([ Ngày 1 f0 ] Đón nhận ra sao? | [ Ngày 2 f0 ] Cuộc chiến mới chỉ là bắt đầu | [ Ngày 3 f0 ] Vì cuộc sống vẫn phải tiếp diễn | [ Ngày 4 f0 ]Nói về tác dụng phụ của thuốc Molnupiravir) nên mình sẽ không viết về nhật ký hàng ngày nữa.
Bài này mình sẽ viết về sự quan tâm, hỏi han, động viên,… của mọi người thân, bạn bè dành cho mình. Kể cả là những người mình chưa bao giờ biết mặt cả. Đó là một sự động viên tinh thần cực kỳ lớn mà mình cảm nhận được. Một sức mạnh vô hình chẳng nói được thành lời.
Có người chỉ mình cách dùng thêm vitamin, có bạn lại chỉ mình dùng đồ ăn. Có bạn chỉ mình cách sống vui vẻ,… muôn hình vạn trạng. Mình cảm thấy toàn những tấm lòng rất chân quý.
Mình cũng không biết nói gì hơn ngoài sự cám ơn, lời cám ơn chân tình dành cho mọi người.
Mấy hôm nay mình không ngủ được nhiều chắc do tác dụng phụ của thuốc Molnupiravir, khá là mệt nhưng các triệu chứng covid thì mình hoàn toàn không có gì cả.
Cuối ngày 5 mình có kiểm tra lại bằng test nhanh thì vẫn còn dương tính, nhưng vạch mờ hơn rất nhiều so với hôm đầu mình kiểm tra. Cứ tình trạng này thì mình hi vọng rằng vài hôm nữa mình sẽ được công nhận âm tính và kết thúc thời gian cách ly điều trị tại nhà.

Ngày 5 của mình có lẽ tới đây thôi nhỉ.
HÔm nay, mình đọc được một bài báo có tiêu đề là “Cảm giác ‘như bị bỏ rơi' giữa làn sóng Covid” các bạn có thể đọc ở đây => https://vnexpress.net/cam-giac-nhu-bi-bo-roi-giua-lan-song-covid-4413210.html
Bạn nghĩ sao?